“Fur Elise” là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của nhà soạn nhạc Ludwig van Beethoven. Với nốt nhạc bắt đầu cực kỳ đặc trưng, nó được yêu thích bởi nhiều người trên toàn thế giới, dù rằng không có nhiều người biết đến tên thật của bài hát này.
Với lịch sử và giá trị văn hoá của nó, bài viết này sẽ cung cấp cho bạn một cái nhìn sâu sắc hơn về “Fur Elise”, từ nội dung đến ý nghĩa và về nhà sáng tác của nó.
I. Lịch sử
“Fur Elise” là một bản nhạc dành cho piano được sáng tác vào khoảng năm 1810 bởi Ludwig van Beethoven. Tuy nhiên, nó chưa bao giờ được phát hành hoặc biết đến trong suốt cuộc đời của Beethoven. Thực tế, bản nhạc này đã được phát hành công khai lần đầu tiên vào năm 1867, hơn 40 năm sau khi Beethoven qua đời. Vào thời điểm đó, “Fur Elise” được giới thiệu bởi một người bạn của Beethoven tên là Ludwig Nohl, người đã tìm thấy bản nhạc này trong một bộ sưu tập tác phẩm của nhà soạn nhạc.
Tuy nhiên, việc tìm ra cái tên thật sự của “Elise” đã trở thành một vấn đề khó khăn và gây tranh cãi. Mặc dù không có bằng chứng rõ ràng về cái tên “Elise” trong bản gốc của bài hát, tuy nhiên, nó đã trở nên quá phổ biến để bỏ qua. Người ta đã đưa ra nhiều giả thuyết về người phụ nữ “Elise” mà Beethoven đã viết bản nhạc này dành cho, nhưng không ai có thể chắc chắn rằng đó là ai.
II. Nội dung
Về nội dung, “Fur Elise” là một bản nhạc dành cho piano với nhịp điệu nhanh, được viết trong phong cách nhạc cổ điển. Bản nhạc bắt đầu với một dòng nhạc đơn giản và đặc trưng, bao gồm một chuỗi các nốt nhạc nhỏ chạy lên và xuống theo từng bậc thang, trước khi đi vào những đoạn nhạc phức tạp hơn. Trong suốt bản nhạc, có nhiều đoạn nhạc được sử dụng động và sáng tạo, với các giai điệu và nhịp điệu đa dạng, mang lại cho người nghe một trải nghiệm âm nhạc thú vị và phong phú.
Bản nhạc được chia thành ba phần khác nhau, mỗi phần có một độ dài khác nhau. Phần đầu tiên được gọi là “theme” (đề tài), bắt đầu với những nốt nhạc đặc trưng mà chúng ta đề cập ở trên. Sau đó, bản nhạc đi vào phần thứ hai, được gọi là “variation” (biến thể), trong đó Beethoven sử dụng nhiều kỹ thuật âm nhạc khác nhau để phát triển chủ đề ban đầu. Cuối cùng, bản nhạc kết thúc với một phần gọi là “coda” (kết thúc), một phần cuối cùng ngắn gọn của bản nhạc.
Tuy nhiên, điều đặc biệt của bản nhạc này là nó chứa một số lỗi sai sót, như là các nốt nhạc không phù hợp hoặc sai lệch so với phong cách cổ điển của Beethoven. Những lỗi này đã khiến nhiều người cho rằng “Fur Elise” không phải là một bản nhạc hoàn hảo. Tuy nhiên, đó cũng là một phần của sự độc đáo và giá trị của bản nhạc này.
III. Ý nghĩa
Mặc dù “Fur Elise” không có một ý nghĩa rõ ràng, nó vẫn đưa cho người nghe một trải nghiệm âm nhạc đầy cảm xúc và tình cảm. Một số người tin rằng Beethoven đã viết bản nhạc này dành cho một người phụ nữ mà ông yêu, và đó có thể là nguyên nhân gốc rễ cho sự lãng mạn và sâu sắc của bản nhạc.
Tuy nhiên, “Fur Elise” cũng có thể được xem như một tác phẩm mang tính chất trừu tượng, không chỉ về nội dung mà còn về cách thức thể hiện âm nhạc. Bản nhạc này đã được sử dụng trong nhiều bộ phim và chương trình truyền hình, cũng như trong nhiều sản phẩm truyền thông khác, chứng tỏ giá trị văn hóa của nó đã được thừa nhận trên toàn thế giới.
Các bạn Down sheet Fur Elise ở đây.
Link bản nhạc